Nhờ Bà Rịa
Nhà thơ Trương Nam Hương (Phải) , Đỗ Hoàng (Trái) - Hà Nội tháng 11/2012
Đỗ Hoàng
NHỚ BÀ RỊA
Tự dưng nhớ về Bà Rịa!
Đất xửa xưa âm hưởng một thơi.
Tưởng mờ mịt tên trong tầng chuyện cổ
Thế mà ta được gặp núi, được gặp người!
Bà Rịa tự xưng mình là Lương Sơn Bạc.
Thơ viết ra để đọc lúc vui buồn
Tôi lang thang bất ngờ thành tri âm nhập cuộc
Đêm trăng đầy có cả Trương Nam Hương (1)
Bạn muôn dặm gặp nhau vui quên sáng
Sẵn mây, sẵn gió, sẵn rượu, sẵn trăng...
Phố khơi vơi giữa khuya áo trắng
Bà Rịa em chờ anh,
Phải em chăng?
Cuộc chơi ngoài lề, ngoài phố,
Lời yêu tận chốn tâm can.
Giữa trôi nổi cuộc đời ta lại nhớ
Bà Rịa tên đất người đứng lại giữa trần gian!
Nam Bộ năm 1988
---
(1) Bạn thơ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét