Thứ Sáu, 18 tháng 10, 2013

Thơ Dự thi viết Đại tướng Võ Nguyên Giáp (97)

Thơ Dự thi về Đại tướng Võ Nguyên Giáp (97) - Nhà thơ Vĩnh Nguyên

Thứ sáu - 18/10/2013 14:48


THƠ DỰ THI VẾ ĐẠI TƯỚNG VÕ NGUYÊN GIÁP



   Nhà thơ Vĩnh Nguyên

    VĨNH NGUYÊN

GIỮA BIỂN NGƯỜI,
AI ĐƯỢC BỎ NẮM ĐẤT CHO ĐẠI TƯỚNG?
 

Là bởi tình yêu của người dân dành cho Đại Tướng như dành cho người      cha đẻ của mình
Chỉ một lần và chỉ một lần thôi
Làm sao còn có nữa!
Mặc cơn bão Nari đã xuyên đảo Lu - Dông
Vào miền Trung vào bờ biển nơi huyệt mộ của Người đang đào
Từng đoàn người đi tới đó như  thoi dệt
Dân Nghệ-Tĩnh tập kết trên đỉnh đèo Ngang chờ tràn xuống
Dân Quảng Bình như những du kích năm xưa len lỏi trong cánh rừng   Quảng Đông, Vũng Chùa...
Từng đoàn xe nhiều tỉnh, thành trong cả nước tiếp nối và ùn tắc mấy chặng ngả ba sân bay Đồng Hới, đèo Lý Hòa...
Họ loan tin cho nhau: 16 giờ hạ huyệt!
Từng đoàn xe, đoàn người còn ùn tắc mười lăm cây số nữa mới tới ngả ba Quảng Đông... còn rẽ nữa...
(Có thể Quảng Đông - Lệ Thủy là đại lộ Võ Nguyên Giáp nay mai?)

Tôi là kẻ đi xe bị kẹt ở bờ Bắc sông Gianh
Với tâm nguyện đến bỏ nắm đất cho Người bỗng trào nước mắt... không còn kịp nữa rồi!
Tôi nhìn đồng hồ, nhiều người khác nhìn đồng hồ vội rời xe chạy vào ngôi nhà bên đường coi ti vi:
Huyệt mộ Người - cả biển người vây kín
Nhiều người khóc vừa lau nước mắt
Người không lau giọt vắn giọt dài
Ai đến được đây đã là hạnh phúc
Ai được bỏ nắm đất cho Người sung sướng biết bao nhiêu!
Làm sao thống kê những người diễm phúc?
Và có thể nào thống kê triệu triệu con tim đang sống ở xa trong nước , ngoài nước kính cẩn ngiêng mình hướng về linh cữu Người đặt ở Vũng Chùa nhìn ra đảo Yến?
Những quý ông quý bà năm châu bốn biển tôn kính Người và hiểu phong tục bỏ đất của dân tộc Việt Nam?

Mang hàm Đại Tướng một lần sáu mươi lăm năm - Người thao lược tài hoa vô lượng...
Và sáu mươi lăm năm - Người bền chí công đức vô biên...
“Anh Hùng dân tộc Võ Nguyên Giáp” hôm nay, Nhân Dân phong
“Nguyên Soái Võ Nguyên Giáp” hôm nay, Nhân Dân phong
“Thánh Võ Nguyên Giáp” hôm nay, Nhân Dân phong
“Vĩ Nhân Võ Nguyên Giáp” hôm nay, Nhân Dân phong
(Là Nhân Dân - không thể cá nhân ai đủ tư cách sắc phong Tướng Giáp).
Người thăng hoa huyền thoại
Và khởi từ Người là những câu chuyện kể như cổ tích muôn đời!...

                                                    Huế, đêm trắng 13 và 14/10/2013
                                                                   V -  Ng

Nguyễn Thị Thanh Ngọc

VỊ TƯỚNG LÒNG DÂN!
 (Kính viếng anh linh Đại tướng Võ Nguyên Giáp)


“Sáu mươi năm” (1) này Điện Biên vắng Ông
nước mắt đâu chỉ rơi ngày tiễn đưa Đại tướng
hóa thân vào thinh không…

Điệu múa xòe như vẫn còn Ông
tay trong tay ấm nụ cười nồng
ngày ấy – hai mươi năm!
Những người lính Điện Biên xưa
làm sao ôm đại tướng
cũng như Người – đành buông thõng vòng tay
đâu như mười năm trước!
***
Nay cũng ấm…
giọt sương rơi từ đại ngàn xa lắc
không biết bao nhiêu đóa hoa rừng
rưng rưng!
không biết bao nhiêu trái tim người
chưa vơi thổn thức!…
Ngày Bác Hồ ra đi
Ông an ủi, vỗ về người dân tận tuyến đầu Tổ quốc
giờ đến lượt Ông
ai người lau nước mắt… toàn dân!
Cơn bão dữ (2) vừa qua
cơn bão lòng dậy sóng
thật nhanh chân, cơn bão khác (3) lại ập về
cả nước oằn mình gánh nỗi đau
như ngọn núi ngàn vạn cân đổ sập
nước lũ, nước mưa hòa nước mắt… 
tràn dâng!
***
Xin cảm ơn Bác Hồ
Người đã “đọc” ra Ông
vị Tướng của lòng dân
chữ giang sơn làm trọng…
từ bảy chục năm xưa!
Xin cảm ơn những người mẹ, người cha
đã hiến dâng những người con bình dị
bỗng chốc hóa thân… da sắt gan đồng
theo Tướng Giáp xả thân
vào cuộc trường chinh giành độc lập!
Xin cảm ơn những cô gái, chàng trai căng đầy sức sống
vực dậy niềm tin, đánh thức tiềm năng…;
Xin cảm ơn đời
đã vẽ nên tranh, 
đã chép nên lịch sử
lòng dân…
từ nỗi đau ngày tiễn đưa Đại tướng
về trời!
***
Ông chỉ là hạt cát… vùng sa mạc mênh mông
Ông chỉ là giọt muối… vùng biển cả muôn trùng
Ông ví mình như thế
trước người ca tụng Ông!

Thấm nhuần tư tưởng Bác – tư tưởng Hồ Chí Minh
cả đời Ông liêm chính
khắc cốt một chữ “Công”
ghi tâm câu “Đoàn kết”
luôn sáng mắt sáng lòng
mặc người say nghiêng ngả
mặc kẻ cuồng nói ngông
mặc ai thờ ơ lướt…
Ông tận trung với Nước
Ông nhân - nghĩa cùng Dân! 

Trăm nấc thang đời Ông đã leo
tiến lên phía trước, mải mê trèo
lắm khi mỏi gối, chồn chân bước
Ông vẫn miệt mài, không lãng xao…
Ông ơi!
bài học này đâu dễ
xin học hoài không thôi!
***
Dẫu biết
“Nhân sinh tự cổ thùy vô tử” (4)
vẫn tiếc,
thương 
Người-thương-mến-Dân
Ai người không biết công danh tướng
“Lưu thủ đan tâm chiếu hãn thanh” (5)… ./.
(16-10-2013)


----------------------------------------------------------------------------------------------------
(1): Kỷ niệm 60 năm chiến thắng Điện Biên Phủ.
(2), (3): Bão số 10; bão số 11.
(4), (5): Văn Thiên Tường – Nhà thơ nổi tiếng, anh hùng dân tộc của Trung Quốc: “Xưa nay hỏi có ai không chết?
Hãy để lòng son chiếu sử xanh”



 Nguyễn Minh Khiêm

Người đứng ngoài mọi sai lầm Lịch Sử


Đổ bao nhiêu muối vào thơ của tôi cũng không mặn bằng nước mắt của người thương binh bị địch bắt bốn lần cưa cụt cả hai chân lập bàn thờ khóc thương Đại Tướng
Hãy lắng nghe ông nói về mình
Cái đau đớn bọn giặc tra tấn dã man đối với tôi chỉ là cái đau đớn mất mát của một cá nhân  vô cùng nhỏ bé
Đại Tướng mất đi, Anh Văn mất đi mới là cái mất mát tột đỉnh lớn lao đối với Đất Nước Non Sông!
Đó là giọt muối vĩ đại nhất so với những giọt muối vĩ đại bao nhiêu thế hệ đã mài ra tưới vào những cơn khát uống nước nhớ nguồn

Dồn bao nhiêu cơn bão vào thơ tôi cũng không lay động bằng giọt nước mắt của người phụ nữ cựu chiến bình từ Thái nguyên về ngôi nhà số 30 Hoàng diệu khóc đưa Đại Tướng
Hãy lắng nghe bà nói trong nước mắt của mình
Các anh các chị nhìn tôi chắc cũng nhận ra ngày Bác mất tôi đang ở chiến trường không được đưa tiễn Bác. Bây giờ Bác Giáp mất, tôi phải xuống đây ngồi từ ba giờ sáng để được lần cuối tiễn đưa Người Anh Cả của Quân Đội Nhân Dân Việt Nam,  Thủ Trưởng của mình, lần cuối được tiễn đưa Đại Tướng.
Đó là viên pha lê lòng kính yêu tinh khiết và vĩ đại nhất so với mọi viên pha lê được mài ra để giáo dục lòng kính yêu Dảng, kính yêu Lãnh Tụ.

Nếu Đất Nước Việt Nam rộng dài thêm mấy nghìn cây số nữa
Dòng người tiễn đưa Đại Tướng không phải chỉ từ Lào Cai, Hà Giang, Móng Cái qua Đất Mũi nối Hà Tiên
Chưa có chiếc khăn tang nào dài có thể thắ qua được mấy chúc triệu trái tim những người dân nước Việt
Như chiếc khăn tang Đại Tướng
Chưa có chiếc bàn thờ nào rộng lớn đặt được trong lòng mọi miền Đất Việt
Như bàn thờ Đại Tướng
Lòng thương tiếc kính yêu không phải bắt đầu từ việc tuýt còi xếp hàng trước thẳng sau quay một hai ba bốn
Không phải bắt đầu từ vạch đất chia ô phát cờ điểm danh kèm sau thúc trước

Có thể Nhân Dân chưa biết nhiều học thuyết
Chưa biết nhiều triết lý cao siêu
Nhưng Nhân Dân tinh tường
Con ruồi bay qua biết con đực con cái
Biết thế nào là nghệ thuật hóa trang
Biết thế nào là làm xiếc

Trong dòng người đưa tiễn Đại Tướng dài từ Bắc chí Nam
Những bà mẹ ôm di ảnh Đại Tướng đứng trước căn lều được che tạm vài ba chiếc lá
Chắc chưa nhận được đồng tiền bát gạo nào từ tay bác Giáp bao giờ
Các cháu nhỏ dại ngây thơ tận biên cương hải đảo và trong các xóm nghèo ôm di
ảnh Đại Tướng nước mắt ngắn dài
Chắc các cháu cũng chưa có may mắn được bác Giáp chia kẹo bao giờ
Nhưng cả Dân Tộc này đã truyền cho nhau những gì tinh túy
Từ thịt da ấm đến thịt da
Như Nhân Dân sau nghìn năm vẫn lễ Dức Thánh Trần, vẫn yêu kính Bác Hồ
Lửa đã sáng từ đời này truyền qua đời khác.

Cảm ơn Người đã có công dẫn dắt Quân Đội ta ba mươi năm đánh giặc và thắng giặc
Cảm ơn Người đã có công gọi Quân Đội của Đất Nước này là Quân Đội của Nhân Dân
Cảm ơn người đã có công khẳng định không có sức mạnh bom đạn nào thắng được sức mạnh của lòng Dân
Cảm ơn Người đã tôn vinh Tướng Việt nam giỏi nhất là : Tướng Nhân Dân!
Cảm ơn Người
Trong những công lao vĩ đại của Người đối với Đất Nước, có một công lao vô cùng to lớn: “ Người đứng ngoài mọi sai lầm Lịch sử”.*
17.10.2013
----------------------------------------
* Nguyễn Huy Chú ghi trong Sổ Tang Gia Đình Đại Tướng Võ Nguyên Giáp.


 
Hoàng Anh Tuấn
Ðến donguyenhn1@gmail.comTôi
 
tháng 10 17 vào lúc 12:20 PM
 

HOÀNG ANH TUẤN

Dự thi thơ Viết về Đại tướng của dân!


TÂM TRÍ CON THẢ SÔNG HỒNG SƯỚT MƯỚT...
 
Sơn Tinh về núi khi đánh thắng Thủy Tinh
Thánh Gióng về trời khi dẹp loạn giặc Ân
Còn Đại tướng về với lòng đất mẹ
Người trường tồn trong hơi thở Nhân Dân...
 
Người họa sĩ tô màu rừng ban đỏ Điện Biên!
Người chỉ huy dàn hợp xướng Mùa xuân đại thắng!
Đại tướng nói xoáy sâu miền yên lặng:
"Tôi với lính của mình bình đẳng ngang nhau!"
 
Bão khơi xa nức nở phía đuôi tàu
Bị chìm khuất bởi trùng trùng tiếng nấc
Những dòng người - những tràng hoa vô tận
Chảy vào ngôi nhà số 30, phố Hoàng Diệu chiều thu...
 
Cờ rủ kéo cao hiu hắt sương mù
Đôi mắt ngước mà trái tim lại rủ
Dẫu biết rằng Người vừa say giấc ngủ
Giọt lệ rơi cho Tổ quốc bay lên...
 
Ú ơ cơn mê con khóc gọi tên
Người anh hùng tạc hình hài Đất Nước
Tâm trí con thả sông Hồng sướt mướt
Hòa biển khơi hóa sóng hát ru Người...
 
Nỗi đau này đâu huyền thoại xa xôi
Chỉ vị tướng Nhân Dân và nỗi đau rất thực!
Núi Hoàng Liên vừa đặt tay lên ngực
Gió ngang đầu thắt trắng một vòng mây...
                              H -  A - T



NGUYỄN NGỌC HƯNG

THẦN TƯỢNG VƯỢT KHUNG
(Nén tâm hương tưởng niệm Đại tướng Võ Nguyên Giáp)
 
Có phải sông băng và núi lửa
Hun đúc Ông văn võ song toàn
Cả bạn lẫn thù tâm khẩu phục
Thiên tài nhân đức tỏa mênh mang
 
103 tuổi nghiêng về cõi
Lưu lại đời một vệt sử xanh
Biết nói về Ông không nói hết
Lặng im quay mặt dạ sao đành
 
Xin lặng lẽ yêu lặng lẽ kính
Lặng lẽ dâng hương tiễn biệt Người
Vị tướng biết đau từng vết đạn
Tiếc từng hơi thở giọt máu tươi(*)
 
Một tay đánh thắng hàng chục tướng
Ông xứng là “Đại tướng 5 sao”
Xứng dự vào “top ten huyền thoại”
Cả năm châu ngưỡng vọng cúi chào
 
Lòng yêu nước biến thầy dạy sử
Thành tướng quân viết sử anh hùng
Không phải tư danh hay tư lợi
Ở vì chung đi cũng vì chung
 
Một ngày sống một ngày dâng hiến
Sinh từ quê yên nghỉ về quê
Lập nhiều công trạng không xiết kể
Nhận ít vinh hoa chẳng hấn hề
 
Xưa nhất ngưỡng Thánh Trần dũng liệt
Nay vạn tôn Thánh Võ oai hùng
Muốn thỉnh tượng Ông rồi không thỉnh
Vĩ nhân nào bóng chẳng vượt khung!
 
          06.10.2013                 
__________________
(*) Phỏng ý Thượng tướng Trần Văn Trà nói về Đại tướng Võ Nguyên Giáp.

Nguyễn Giang San

ĐẤT NƯỚC MÌNH THÊM LẦN NỮA KHÓC CHUNG
 


Đất nước mình thêm lần nữa khóc chung
Trong ngày cuối cùng đưa Người về quê mẹ
Hà Nội sáng nay trời xanh và gió nhẹ
Như cái vẫy tay Người chào tạm biệt thủ đô.

Giản dị khoác lên đỏ thắm sắc cờ
Người theo Cha về linh thiêng sông núi
Ôm chặt đứa cháu vào lòng, đồng chí cựu binh già run run không kiềm nổi
Tiếng nấc nghẹn ngào khi linh xa ngang qua…

Đại tướng của dân, đại tướng của vạn nhà!
Người ghi vào cuộc đấu tranh nước mình bản trường ca bất tử
Cho mai sau con cháu ta mở từng trang lịch sử
Mãi tự hào khi nhắc gọi Điện Biên

Người thầy giáo trường Thăng Long với đôi mắt thật hiền
Cùng đội quân nhân dân hai lần đánh tan thực dân, đế quốc
Tâm, trí, dũng và tình yêu tổ quốc
Đã làm nên một huyền thoại cho thế kỷ hai mươi!

Nước mắt dân tộc mình thêm lần nữa chung rơi
Là bài học nhân cách người ra đi để lại
Giữa biển dân cái vẫy tay dài mãi
Di ảnh Người đẹp thế nụ cười tươi!

Trong giấc mơ Người vẫn gọi Quảng Bình ơi!
Để hôm nay Mũi Rồng đón Bác về yên giấc
Triệu triệu người biết đau thương là thật
Mà nghe trong huyết quản mình tình yêu nước bừng sinh!

Cúi nguyện cùng Người son sắc một niềm tin!


Ng - Gi - S

(**) Các tác giả khác BBT  vannghecuocsong.com không tìm ra ảnh - Thành thật xin lỗi.

 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét