Thứ Hai, 18 tháng 2, 2013

Thơ tết Quý Tỵ của nhà thơ Trần Mạnh Hảo

Thơ tết Quý Tỵ của nhà thơ Trần Mạnh Hảo

Thứ bảy - 09/02/2013 13:42
               
Nhà thơ Trần  Mạnh Hảo
CHÙM THƠ TRẦN MẠNH HẢO KHAI BÚT SÁNG BA MƯƠI TẾT QUÝ TỊ

 


THẮP HƯƠNG NGỒI KHẤN


Bố mẹ giờ trên bàn thờ
Khói hương xin nối đôi bờ âm dương
Có ai tìm được con đường
Cho con nhận biết quê hương mình còn ?



SONG THẤT LỤC BÁT TẾT NGHÈO


Sáng ba mươi inh làng lợn hét
Sáng ba mươi nhớ tết nghèo nàn
Nghĩ thương dao thớt cơ hàn
Mới hơi hám thịt đã tràn tiếng kêu



RỒNG HÓA RẮN


Chửa kịp hóa rồng rắn đã sang
Rắn khoe mười sáu chữ siêu vàng
Biển Đông đừng chết lâm sàng nhé
Phương Bắc còn nguyên rắn hổ mang



CHUỘT THẬT, RẮN GIẢ


Rồng không biết bắt chuột
Mặc chuột khoét sơn hà
Chợt mừng năm rắn đến !

  • Rắn nhựa Tàu nhập qua ?


TRÁCH CON CHIM CU


Nửa đêm chim gù nhớ quê khó ngủ
Cúc cù cu anh đang sống ở Sài thành
Sao chim vẫn gáy bằng giọng quê Nam Định
Không gáy giọng Sài Gòn làm khổ cả đời anh ?



ANH CÒN


Ngẩng đầu trời vẫn mênh mông
Cúi xuống chợt thấy anh không còn gì
Anh còn con đường chưa đi
Anh còn vạt cỏ sắp ghì ôm anh


LẶNG XEM BỤI ĐỎ



Mị dân mà lại bất nhân
Dám xưng đại diện nhân dân anh hùng
Nghĩ trời ngẫm đất tàn hung
Lặng xem bụi đỏ cố cùng níu ai ?



NHỚ HUYỆN NGHĨA HƯNG QUÊ NHÀ


Mảnh đất thon thon hình cái chày
Đêm ngày giã cối biển cuồng say
Chày ai giã ngực anh thình thịch
Thương nhớ tim nào giã mỏi tay ?


NHỚ CON RẠM SÔNG NINH


Nhớ gì như nhớ rạm Ninh Cơ
Gạch đặc ngào cơm đỏ đến giờ
Nhớ em một ráng chiều mu rạm
Đi suốt đời chưa đến tuổi thơ


Sài Gòn 10 giờ sáng ba mươi tết Qúy Tị ( 09-02-2013)

Trần Mạnh Hảo


 Nhà thơ Đỗ Hoàng
 Đỗ  Hoàng tôi xin chia sẻ chùm thơ tết của Nhà thơ Trần Mạnh Hảo, anh em tôn vinh Nhà thơ là Đại bác học số 1 đã đánh gục hàng trăm Giáo sư, Tiến sỹ rỡm ( Tiến sỹ Bò) trong đó có Nguyễn Đăng Mạnh, Phan Cự Đệ, Hà Minh Đức, Phong Lê... xin in lại bài Tiến sỹ Bò và bài Tết buồn của Đỗ Hoàng.


Đỗ Hoàng

TIẾN SỸ BÒ

Con bò cột ở Mạc Tư Khoa
Tiến sỹ bằng Tây nó giật ra
Hữu nghị người cho không lại vịt,
Bang giao khách tặng chẳng đưa gà!
Vênh vang cứ ngỡ đà nên thánh,
Hợm hĩnh đâu ngờ đã hóa ma!
Hai phía đầu trâu đâu cũng thế.
Sao mà bên ấy giống bên ta!

Đỗ Hoàng

TẾT BUỒN

Tết nhất tàu xe không đủ chỗ
Con về lại ngõ chốn tre xưa.
Tháng giêng mưa may rời tầm tả
Lạnh giá chùm lên tối giao thừa.

Mẹ gần bảy mươi lưng còng xuống
Sương gió đời người tóc hóa vôi
Một túp lều tranh rêu mốc xám
Sương trắng rắc trên mọi kiếp người!

Làng ta quá nửa rau khoai thiếu
Hết ăn ngay giữa vụ mùa vô.
Trẻ con xác xơ, già thất thểu
Bao cát quăng thân ngọn gió lùa!

Năm nay thuế má cao hơn trước
Chợ búa chưa đông đã vãn tàn,
Bến vắng đò ngang, người vắng bước.
Cây buồn mỗi độ có xuân sang!

Con đi khắp ngã bà con nói
Bây giờ sinh kế khó khăn sao
Thuế cục, trùm phe như vương tướng
Nhân phẩm còn coi đáng mấy hào!

Thỉnh thoảng trong làng nghe pháo đét
Mấy nhà danh giá mới mừng xuân
Còn kẻ nghèo hèn đâu biết tết.
Giao thừa không cháo cũng không cơm.

Con về với Mẹ bàn tay trắng,
Giận nỗi đời mình sống thừa ra
Cứ để Mẹ hiền thêm gánh nặng
Con đường nghèo đói hãy còn xa!

 Thuận Trạch, Mỹ Thủy Lệ Thủy, Quảng Bình, Tết làng năm 1982

Đ - H


 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét