Thứ Tư, 30 tháng 7, 2014

Thơ Trần Mạnh Hảo - Gửi em người lính bên ki chiến tuyến...

Thơ của Nhà thơ Trần Mạnh Hảo (tiếp theo - viết cho người lính anh em ...)

Thứ hai - 28/07/2014 16:27

 
        Thơ Trần Mạnh Hảo
 TỰ DO HAY LÀ CHẾT MỖI NGÀY !
Thơ Trần Mạnh Hảo

( Viếng em trai con bà cô và đồng đội trong nghĩa trang quân đội Việt Nam Cộng hòa Biên Hòa)

Hình như anh đã nhìn rõ em qua đầu ruồi súng AK bang gấp
Bóp cò nhanh
Viên đạn xuyên tim bà cô anh
Em chết !
 
Trận đánh Bù Đăng năm 1969 ác liệt
Anh em mình chĩa súng vào nhau
Hôm nay mẹ em dắt cháu trai đi viếng mộ con mình
Nghĩa trang quân đội Biên Hòa 16 nghìn ngôi mộ

Tôi làm sao có đủ nhang
Thắp cho các anh một đời chưa đủ

Anh quỳ trước mộ em đẫm cỏ
Chưa dám nói thật với cô
Anh em mình bắn vào nhau đêm đó
 

Phía trái chiến sỹ Giải phóng quân, phía phải anh lính Việt Nam Cộng hòa năm 1973 tại chiến trường Bình

Định
Quân mình bắn giết quân ta
Núi xương sông máu mới là quê hương
Đưa dân tộc tới chân tường
Vào địa ngục ngỡ thiên đường quắt quay

Em nằm đây hóa đất này
Chết cho điều có thật
Là đất nước đắng cay
Anh cầm súng cho điều hoang tưởng

Cỏ như chợt khóc sương dày
Tàn tro nhang bật máu
Những nấm mồ trùng trùng đồi núi

Từng bia mộ
Nhú một bàn tay
Một vạn sáu trăm nghìn bàn tay
Giơ lên mặt đất này xin nói :
  • Tự do hay là chết mỗi ngày !

( Bài thơ rút trong sổ tay, viết tại nghĩa trang quân đội Biên Hòa ngày 19-6-1990)
T.M.H.

Những người lính Việt Nam Cộng hòa sau 1975 trở thành Nhà văn Cộng sản


Nhà thơ Lê Văn Ngăn - Đảng viên, giải nhì thơ Báo Văn nghệ, nguyên Trung sỹ VNCH, Nguyên Phó Chủ tịch Hội văn nghệ Bình Định



Nhà văn Khôi Vũ ( Nguyễn Thái Hải) - Trung úy Dược sỹ VNCH - giải thưởng tiểu thuyết năm 1989 của

Hội Nhà văn Việt Nam, nguyên Phó Chủ tịch Hội văn nghệ Đồng Nai



Nhà văn Triều Nguyên, nguyên Thiếu úy VNCH, giải thưởng Nhà nước về văn học nghệ thuật năm 2013



LÀM DÂU
Lời tác giả : Từ năm 1945 đến nay, có 5 cuộc chiến tranh đã đi qua trên đất nước khổ đau của chúng ta. Một số người phương Tây tưởng nhầm Việt Nam chỉ là các cuộc chiến tranh, không phải là một đất nước. Hàng mấy chục triệu đàn ông, thanh niên Việt ngã xuống cho những điều giờ này vẫn chưa có : độc lập, tự do, dân chủ, công bang, hạnh phúc…Những tử sĩ đã chết tại chiến trường nhưng những người mẹ, người vợ, người yêu của họ sẽ mãi gánh chịu nỗi đau thương vô bờ ấy. Bài thơ này tác giả xin kính tặng những người đàn bà Việt Nam bao thế hệ đã làm dâu cuộc chiến tranh, lấy chiến tranh làm chồng.

Chị làm dâu cuộc chiến tranh
Hòa bình khóc kẻ chưa thành lứa đôi
Hứa hôn với lính lâu rồi
Nghĩa trang chị bạc tóc ngồi làm dâu

Giá ngày xưa kịp lấy nhau
Giờ này chắc đã con đầu bằng anh
Đất sâu đợi rỗng tiểu sành
Mộ chưa có cốt rừng xanh gửi hồn

Mỗi khi chim lợn kêu dồn
Khói hương khấn gió Trường Sơn tìm mồ
Đêm về đội lén khăn xô
Thương người nằm khoác ba lô mối đùn

Tay sờ ảnh mộ còn run
Xin thương rế rách chổi cùn chiến tranh
Gọi thầm nấm đất bằng anh
Chị xin nhận tấm cỏ xanh làm chồng

T.M.H.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét