Chủ Nhật, 25 tháng 8, 2013

Tưởng nhớ nhà thơ Đặng Hồng Thiệp

Tưởng nhớ nhà thơ Đặng Hồng Thiệp

Thứ hai - 26/08/2013 12:07
                  
 TƯỞNG NHỚ NHÀ THƠ ĐẶNG HỒNG THIỆP
                         Đỗ Hoàng

 
        Nhà thơ Đặng Hồng Thiệp xuất hiện đều đặn trên các sách báo Trung ương từ đầu thiên niên kỷ XXI. Nhiều tờ báo tạp chí văn chương lớn nhất nước như  báoVăn nghệ, Tạp chí Nhà văn, tạp chí Thơ, Văn nghệ Trẻ… cũng in thơ anh. Tên tuổi nhà thơ Đặng Hồng Thiệp dần dần được khẳng định trong lòng bạn đọc yêu thơ.
  Tôi làm biên tập ở Tạp chí Nhà văn rồi được làm Trưởng Ban Thơ của Tạp chí hơn 10 năm, nên tôi có điều kiện đọc tác phẩm của anh để giới thiệu trên Tạp chí. Và tôi hiểu thi phẩm của anh trước khi gặp con người thực của anh trong đời.
  Nhà thơ Đặng Hồng Thiệp nổi tiếng trong văn giới với chùm thơ của anh được giải thương báo Văn nghệ Trẻ, tiếp đến là giải thưởng Tác phẩm hay năm 2012 của Tạp chí Nhà văn.
  Tôi khi đọc bài cho in cho anh nhiều lần, tôi rất ấn tượng bài thơ Bên đấu trường Cơlise
   Bên đấu trường Cơlise

 Văn minh dấu ấn
Đế chế La Mã miền tây
Rô Ma
Vaticăng
Cơlise nổi tiếng
Chơi trò mãnh thú vật người


Những công trình hai nghìn tuổi trầm tư
Vọng gươm khua đất nước hợp tan
 Miền nam Napôly sống động
Mutxôlini đốt lửa hoang tàn

Những đấu trường người trần gian
Bao giờ thôi dã thú?...

  Bài thơ này tôi đã đề nghị tặng giải thưởng Thơ hay Tạp chí Nhà văn năm 2012.
  Bài thơ đoạt giải là phần thưởng xứng đáng cho đời thơ của anh và cho niềm vui của tôi, người có “con mắt xanh” tìm ra ngọc trong cát bụi.
  Anh trở thành cộng tác viên thân thiết của Tạp chí Nhà văn. Gần như thường năm, Tạp chí Nhà văn đều được anh mời vào nghỉ mát Cửa Lò, nơi anh có một khách sạn khá đàng hoàng trên 50 phòng nghỉ.
  Rất nhiều lần cơ quan đi nghỉ mát Cửa Lò, tôi vì có chút việc riêng gia đình nên không đi được. Tôi chỉ biết nhà thơ Đặng Hồng Thiệp qua tác phẩm và qua ảnh chân dung.
 Qua ảnh, tôi thấy anh là một còn người với gương mặt phúc hậu, trung thực, chân tình và khi gặp anh tôi nghĩ người trong ảnh và ngoài đời đều thật giống nhau.
  Cuối cùng tôi cũng đã đến thăm anh theo lời mơì rất thâm tình của anh. Đó là vào một ngày cuối thu cách đây 2 năm (2011), tôi đến nhà riêng của anh ở 103 Minh Khai – Vinh. Sau đó anh cũng bạn anh là anh Năng đưa xe về Cửa Lò xem khách sạn của anh.

                                                *
                                              *  *
   Anh Thiệp đã từng anh bộ đội Cụ Hồ từ thập kỷ 60 thế kỷ trước. Ngày chiến đấu bên đất bạn Lào, anh đã có thơ viết trong sổ tay. Anh yêu thơ từ thuở đáng trẻ trai:
TRỞ VỀ
Cỡi mây bay về Tổ Quốc ta
Bồng bềnh mây trắng nở hoa
Đâu ông trời xưa mẹ bảo
Sao đường không lắm ổ gà?

Chập chùng núi biếc Trường Sơn
Vượt thẳm mùa xuân đến sớm hơn
Chium về gió lộng hồn thanh thản
Đồng đội vòng tay ấm nóng ran!

Đồng Chum – Nà Sản tháng 6 – 1961

   Rời quân ngũ anh đi học đại học tài chình. Ra trường anh về công tác tỉnh nhà liên tục cho đến khi nghỉ hửu. Anh đã nhiều nhiệm kỳ làm Chánh văn phòng Ủy ban tỉnh Nghệ Tĩnh, tỉnh Nghệ An.
  Tuy vậy như hồn thơ anh vẫn âm ỉ cháy trong lòng. Anhg lặng lẽ sống, lặng lẽ viết. Anh đã viết nhiều tập thơ, bút ký, hồi ký, phê bình văn học.
  Vừa rồi anh nhờ tôi đọc tập thơ với tên gọi là Vương của anh. Tôi đọc xong, nhắn tin cho anh mãi không thấy anh trả lời. Rồi nghe tin anh mất .Thật buồn và thương tiếc anh.
 Xin trích bài thơ Xuân trong tập thơ Vương chưa kịp in:

XUÂN

Tàn đông lá đã thôi rơi
Chồi nọn lộc biếc nắng khơi nỗi niềm
Sáng ai lấp lánh bên thềm
Câu thơ bay lửng trên nền trời vương!
Đ – H - Th
  Sinh thời, anh Thiệp hay băn khoăn hỏi tôi:
  - Đỗ Hoàng thấy thơ mình đứng ở đâu trong tỉnh nhà? Trong nước?
Tôi không đắn đo và không nói theo xã giao hữu nghị, tôi nói đúng suy nghĩ của tôi:
    - Anh là  một cây bút thơ của tỉnh nhà có dấu ấn và của cả nước với những tác phẩm thơ được bạn đọc ghi nhận. Anh cùng những tên tuổi khác như  Trần Hữu Thung. Minh Huệ, Thạch Quỳ, Nguyễn Trọng Tạo, Vương Trọng, Xuân Hoài, Lê Duy Phương…ghi dấu ấn trong lịch sử văn học Nghệ Tĩnh. Đó là việc không thể phủ nhận.
  Anh Thiệp rất đồng ý với nhận định cá nhân của tôi.
 Anh cười mãn nguyện.
  Thế mà anh đã đi xa. Cầu anh an lạc dới cõi vĩnh hắng.
Hà nội, ngày 26 tháng 8 năm 2013
Đ - H

 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét