Nguyễn Trí Huân là ai ?
(Thế là sau khi phá tan nát tờ báo Văn Nghệ , nay ông ta lại chuẩn bị kiêm thêm luôn Tổng biên tập tờ tạp chí Nhà Văn . Ôi ! Ban chấp hành quả là sáng suốt , đưa một kẻ phá hoại về chấn chỉnh và đổi mới cơ quan báo chí của hội . Hết cách bàn rồi . Vậy nên để bạn đọc hiểu con người này như thế nào ? Xin được công bố bài HỊCH này đã được lưu truyền trong báo Văn Nghệ những năm 2009 – 2010 )
Trương Vĩnh Tuấn ( sưu tầm , hiệu đính và giới thiệu )
Như ông ! Một thời binh nghiệp
.Một thưở đao binh .
Những tưởng sau cú cảnh cáo toàn quân .
Vì in bài phản thuần phong mỹ tục
Cho chó ngủ với người .
Và chính ông .
Tằng tịu cả với vợ đồng nghiệp .
Thì ông phải rút ra bài học .
Chốn văn chương đâu phải chỗ chơi bời .
Hỡi ôi !
Cứ tưởng sẵn đến ăn khi cỗ đã được bày .
Cứ tưởng có cỗ là đầy xôi đầy thịt .
Hí hửng sà vào không cần biết .
Liệu dạ dày tiêu hóa được bao nhiêu .
Biết phận mình khi đã về hưu
Cố vơ vét hưởng thêm chút sái
Nơi đây .
Hơn nửa thế kỷ ánh hào quang chói lọi
.Được lưu giữ đức tài từ các bậc tiền nhân .
Và bao đời các thế hệ cháu con .
Gìn giữ ngôi đền thiêng chữ nghĩa .
Cho đến khi ông về ngự trị .
Giở thói quân quyền phe nọ phái kia .
Phê phán tiền nhiệm bằng mọi ngón nghề .
Sử dụng tay sai mấy thằng chợ búa .
Vốn là tên cơ hội .
Đá ghế ăn không nghĩ ngợi bao giờ
.Cầm cán cờ mà mỗi trận phong ba .
Cứ lúng túng như gà mắc tóc .
Làm quả liều may ra thì được .
Thảo đề cương xóa tôn chỉ mục tiêu
.Ăn cơm ai ?
Mặc áo ai ?
sao gió lại đổi chiều .
Không biết đang là kẻ nói leo làm hộ .
Uổng xương máu bao người đã dổ .
Dựng xây nên cơ nghiệp cơ đồ .
Nếu ông không đến nỗi mơ hồ .
Thì quả thật hết khôn dồn dại T
ưởng một lần thì ông nhớ mãi.
Máu hung hăng tiếp tục hoành hành.
Cho in những truyện ngắn kiểu đàn chị đàn anh.
Hạ bệ người được nhân dân tôn kính G
iương trang nhất tưởng thế là trúng mánh
Là anh hùng một cõi huyênh hoang .
Có hay đâu bán chúa lộn sòng
Cùng một duộc ăn xong đá bát .
Cả số báo mừng ngày sum họp.
Bao đau thương bao kì tích anh hùng.
Ông bỏ qua ông ngoảnh mặt xoay lưng M
à cổ vũ cho văn đàn bán nước .
Là người lính từng xông pha trận mạc .
Bao đồng đội của ông đang nằm lại chiến trường .
Hay ông kiếm chiếc vé dự phòng .
Khi bất trắc có nơi tẩu thoát …
Loại như ông biết gì về bauxit .
Chuyện qua lâu đâu cũng đấy rồi .
Vẫn biết rằng ông khác chúng tôi .
Tiền . làm ông lóa mắt .
Nhân danh nhà văn ông lên án các nhà khoa học.
Cầm diễn đàn ông đi ngược lòng dân.
Nơi văn đàn không phải chỗ kiếm ăn .Ngẩng mặt kêu trời .
Nhục không sao kể xiết .
Lại lên giọng buông lời thưa thớt .
Rằng tại vì mong muốn nọ kia .
Cũng họp hành hội thảo sớm khuya .
Cũng lên ngựa xuống xe sao uổng công phí sức .
Hỡi ôi ! Trên đầu đã hai thứ tóc .
Lon đeo nặng hai vai .
Vẫn không sao làm nổi con người .
Bố cáo này gửi tới mọi nơi .
Ai chưa hiểu chắc rồi sẽ hiểu .
Trương Vĩnh Tuấn ( sưu tầm , hiệu đính và giới thiệu )
Như ông ! Một thời binh nghiệp
.Một thưở đao binh .
Những tưởng sau cú cảnh cáo toàn quân .
Vì in bài phản thuần phong mỹ tục
Cho chó ngủ với người .
Và chính ông .
Tằng tịu cả với vợ đồng nghiệp .
Thì ông phải rút ra bài học .
Chốn văn chương đâu phải chỗ chơi bời .
Hỡi ôi !
Cứ tưởng sẵn đến ăn khi cỗ đã được bày .
Cứ tưởng có cỗ là đầy xôi đầy thịt .
Hí hửng sà vào không cần biết .
Liệu dạ dày tiêu hóa được bao nhiêu .
Biết phận mình khi đã về hưu
Cố vơ vét hưởng thêm chút sái
Nơi đây .
Hơn nửa thế kỷ ánh hào quang chói lọi
.Được lưu giữ đức tài từ các bậc tiền nhân .
Và bao đời các thế hệ cháu con .
Gìn giữ ngôi đền thiêng chữ nghĩa .
Cho đến khi ông về ngự trị .
Giở thói quân quyền phe nọ phái kia .
Phê phán tiền nhiệm bằng mọi ngón nghề .
Sử dụng tay sai mấy thằng chợ búa .
Vốn là tên cơ hội .
Đá ghế ăn không nghĩ ngợi bao giờ
.Cầm cán cờ mà mỗi trận phong ba .
Cứ lúng túng như gà mắc tóc .
Làm quả liều may ra thì được .
Thảo đề cương xóa tôn chỉ mục tiêu
.Ăn cơm ai ?
Mặc áo ai ?
sao gió lại đổi chiều .
Không biết đang là kẻ nói leo làm hộ .
Uổng xương máu bao người đã dổ .
Dựng xây nên cơ nghiệp cơ đồ .
Nếu ông không đến nỗi mơ hồ .
Thì quả thật hết khôn dồn dại T
ưởng một lần thì ông nhớ mãi.
Máu hung hăng tiếp tục hoành hành.
Cho in những truyện ngắn kiểu đàn chị đàn anh.
Hạ bệ người được nhân dân tôn kính G
iương trang nhất tưởng thế là trúng mánh
Là anh hùng một cõi huyênh hoang .
Có hay đâu bán chúa lộn sòng
Cùng một duộc ăn xong đá bát .
Cả số báo mừng ngày sum họp.
Bao đau thương bao kì tích anh hùng.
Ông bỏ qua ông ngoảnh mặt xoay lưng M
à cổ vũ cho văn đàn bán nước .
Là người lính từng xông pha trận mạc .
Bao đồng đội của ông đang nằm lại chiến trường .
Hay ông kiếm chiếc vé dự phòng .
Khi bất trắc có nơi tẩu thoát …
Loại như ông biết gì về bauxit .
Chuyện qua lâu đâu cũng đấy rồi .
Vẫn biết rằng ông khác chúng tôi .
Tiền . làm ông lóa mắt .
Nhân danh nhà văn ông lên án các nhà khoa học.
Cầm diễn đàn ông đi ngược lòng dân.
Nơi văn đàn không phải chỗ kiếm ăn .Ngẩng mặt kêu trời .
Nhục không sao kể xiết .
Lại lên giọng buông lời thưa thớt .
Rằng tại vì mong muốn nọ kia .
Cũng họp hành hội thảo sớm khuya .
Cũng lên ngựa xuống xe sao uổng công phí sức .
Hỡi ôi ! Trên đầu đã hai thứ tóc .
Lon đeo nặng hai vai .
Vẫn không sao làm nổi con người .
Bố cáo này gửi tới mọi nơi .
Ai chưa hiểu chắc rồi sẽ hiểu .
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét