Anh hùng Từ Hải trong hai kiệt tác Đoạn trường tân thanh (3254 câu) của Nguyễn Du và trong Kiều Thơ của Đỗ Hoàng (6 122câu)
Thứ năm - 27/02/2014 16:42
ANH HÙNG TỪ HẢI TRONG HAI KIỆT TÁC ĐOẠN TRƯỜNG
TÂN THANH CỦA NGUYỄN DU & KIỀU THƠ CỦA ĐỖ HOÀNG
Anh hùng Từ Hải trong Đoạn trường tân thanh (3254 câu) Nguyễn Du
Râu hùm hàm én, mày ngài
Vai năm tấc rộng, thân mười thước cao
Đường đường một đấng anh hào
Côn quyền hơn sức, lược thao gồm tài
Đội trời đạp đất ở đời
Họ Từ tên Hải vốn người Việt Đông.
Giang hồ quen thói vẫy vùng
Gươm đàn nửa gánh, non sông một chèo…
….
Khí thiêng khi đã về thần
Nhơn nhơn còn đứng chôn chân giữa vòng
Trơ như đá vững như đồng
Ai lay chẳng chuyển, ai rung chẳng rời…
(Từ Hải chết đứng cấm khẩu)
Anh hùng Từ Hải trong Kiều Thơ của Đỗ Hoàng
Biên đình có một khách hoa
4520 – Lầu xanh gió mát thường qua mua cười!
Khí chất hảo hán khác đời
Nhác trông đã biết là người hùng anh
Mặt vuông, mắt sáng tinh nhanh
Mũi rồng, mày róm, tấm thân tứ trường.
4525 – Giàu sang, phú quý coi thường
Bạn cùng mây gió bốn phương ra vào
Tính tình khoáng đạt anh hào
Song toàn trí dũng, lược thao đại tài
4530- Rõ ràng là một anh hai
Bao phường luồn cúi có ai dám bằng
Xuất thân khoa cử nghiệp văn
Đã từng nghiên bút, tiếng tăm lưu truyền
Chính người đất Việt rồng thiêng
4535- Ra tay một cái làm nghiêng sơn hà!
Nổi danh trong đám can qua
Họ Từ, tên Hải tự là Minh Sơn.
Thiên triều khiếp vỉa kinh hồn,
Sợ Từ dựng lũy xây đồn cường tranh…
….
Hai anh hùng luận bàn cái thế:
TỪ HẢI & HỒ TÔN HIẾN
4990 - Mở mắt ra rõ thực tình
Tấm thân mười thước cực hình gióng dông.
Binh tan như ngọn cỏ bồng
Thây phơi đầy bến, đầy sông, đầy đò.
Động trời vang tiếng reo hò,
4995- Nhữ Trinh (*) lừa trận thắng to vang lừng. (Tên hiệu của Hồ Tôn Hiến)
Hồ công mở tiệc ăn mừng
Đem Từ làm vật tượng trưng tế thần!
Lệnh ban tháo củi, phóng thân.
Đem vào đến tận trung quân mới ngồi.
5 000- Rằng: “Nghe trí dũng hơn người,
Đã từng rực rỡ có một thời bút nghiên.
Đã từng học chữ Thánh hiền,
Mà làm thảo khấu cuồng điên thế này?
Những loài giặc cỏ xưa nay,
5 005- Thiên triều nhất quyết ra tay diệt trừ.
Tội đồ truyền kếp họ Từ
Hành hung bạo ngược, ác ngư sói hùm.
Bây giờ thân đã đóng cùm,
Hỏi ra dũng khí anh hùng ở đâu?
5 010- Sẽ làm cho biết mặt nhau
Ai cái thế, ai bêu đầu coi chơi!”
Từ rằng: “ Việc ấy có trời.
Tiểu nhân đắc chí nghìn đời khác chi.
Thiên triều nay đã mất uy
5 015- Dân tình đói rét còn gì mà mong.
Ăn xin, ăn cướp đầy đồng,
Cướp đường, cướp chợ, cướp sông, cướp đò…
Mệnh quan càng lớn, càng to
Lâu đài càng rộng, vàng kho càng nhiều
5 020- Thê thê, thiếp thiếp, yêu yêu
Đờn ca, xướng háy hết chiều đến đêm
Trong ngoài quận huyện đảo điên
Ta đây dấy nghĩa hạ thiên thay trời
Làm vì việc nghĩa muôn đời
5 025- Chắc rằng sẽ được đời đời dân tin!”
Hồ rằng: “Bao đám yêu tinh,
Cũng xưng vì nghĩa vì tình với dân.
Nhưng rồi cướp phá giành tranh.
Đôi bên giặc cỏ, thập thành thanh lâu.
5 030- Có gì đạo đức cao sâu
Một bầy mọi rợ từ đầu đến đuôi
Còn làm ra vẻ dạy đời
Thân phanh trôốc mất đên nơi cò gừ!”
Từ rằng: “ Chính sự nát nhừ,
5 035- Quan thành lang đạo, vua như bù nhìn.
Trong triều ngoài nội điêu linh
Núi sông chết đứng, dân tình xác xơ
Già nua không chỗ cậy nhờ
Tang thương đến nỗi trẻ thơ bạc đầu.
5 040- Lân bang chẳng cậy nhờ nháu
Sách không ghi hết nỗi đai dân lành.
Máu người uống chẳng biết tanh
Gấy ra bao cuộc chiến tranh điêu tàn
Oan khuất từ phố đến làng.
5 045- Thượng bất chính, hạ làm càn ác tâm.
Lạ gì cải lũ quan dâm,
Miệng hô Thiên tử, dao đâm tim người
Thuyền rồng giỡn sóng ra khơi.
Một phường ăn máu muôn đời dân đen.
5 050- Lập công nấp váy kẻ hèn
Cổ kim sử sách ai khen bao giờ!
Ta đây thác bụi, chôn bờ
Muôn năm dân nghĩa vẫn thờ khói hương!”…
Anh hùng Từ Hải trong Đoạn trường tân thanh (3254 câu) Nguyễn Du
Râu hùm hàm én, mày ngài
Vai năm tấc rộng, thân mười thước cao
Đường đường một đấng anh hào
Côn quyền hơn sức, lược thao gồm tài
Đội trời đạp đất ở đời
Họ Từ tên Hải vốn người Việt Đông.
Giang hồ quen thói vẫy vùng
Gươm đàn nửa gánh, non sông một chèo…
….
Khí thiêng khi đã về thần
Nhơn nhơn còn đứng chôn chân giữa vòng
Trơ như đá vững như đồng
Ai lay chẳng chuyển, ai rung chẳng rời…
(Từ Hải chết đứng cấm khẩu)
Anh hùng Từ Hải trong Kiều Thơ của Đỗ Hoàng
Biên đình có một khách hoa
4520 – Lầu xanh gió mát thường qua mua cười!
Khí chất hảo hán khác đời
Nhác trông đã biết là người hùng anh
Mặt vuông, mắt sáng tinh nhanh
Mũi rồng, mày róm, tấm thân tứ trường.
4525 – Giàu sang, phú quý coi thường
Bạn cùng mây gió bốn phương ra vào
Tính tình khoáng đạt anh hào
Song toàn trí dũng, lược thao đại tài
4530- Rõ ràng là một anh hai
Bao phường luồn cúi có ai dám bằng
Xuất thân khoa cử nghiệp văn
Đã từng nghiên bút, tiếng tăm lưu truyền
Chính người đất Việt rồng thiêng
4535- Ra tay một cái làm nghiêng sơn hà!
Nổi danh trong đám can qua
Họ Từ, tên Hải tự là Minh Sơn.
Thiên triều khiếp vỉa kinh hồn,
Sợ Từ dựng lũy xây đồn cường tranh…
….
Hai anh hùng luận bàn cái thế:
TỪ HẢI & HỒ TÔN HIẾN
4990 - Mở mắt ra rõ thực tình
Tấm thân mười thước cực hình gióng dông.
Binh tan như ngọn cỏ bồng
Thây phơi đầy bến, đầy sông, đầy đò.
Động trời vang tiếng reo hò,
4995- Nhữ Trinh (*) lừa trận thắng to vang lừng. (Tên hiệu của Hồ Tôn Hiến)
Hồ công mở tiệc ăn mừng
Đem Từ làm vật tượng trưng tế thần!
Lệnh ban tháo củi, phóng thân.
Đem vào đến tận trung quân mới ngồi.
5 000- Rằng: “Nghe trí dũng hơn người,
Đã từng rực rỡ có một thời bút nghiên.
Đã từng học chữ Thánh hiền,
Mà làm thảo khấu cuồng điên thế này?
Những loài giặc cỏ xưa nay,
5 005- Thiên triều nhất quyết ra tay diệt trừ.
Tội đồ truyền kếp họ Từ
Hành hung bạo ngược, ác ngư sói hùm.
Bây giờ thân đã đóng cùm,
Hỏi ra dũng khí anh hùng ở đâu?
5 010- Sẽ làm cho biết mặt nhau
Ai cái thế, ai bêu đầu coi chơi!”
Từ rằng: “ Việc ấy có trời.
Tiểu nhân đắc chí nghìn đời khác chi.
Thiên triều nay đã mất uy
5 015- Dân tình đói rét còn gì mà mong.
Ăn xin, ăn cướp đầy đồng,
Cướp đường, cướp chợ, cướp sông, cướp đò…
Mệnh quan càng lớn, càng to
Lâu đài càng rộng, vàng kho càng nhiều
5 020- Thê thê, thiếp thiếp, yêu yêu
Đờn ca, xướng háy hết chiều đến đêm
Trong ngoài quận huyện đảo điên
Ta đây dấy nghĩa hạ thiên thay trời
Làm vì việc nghĩa muôn đời
5 025- Chắc rằng sẽ được đời đời dân tin!”
Hồ rằng: “Bao đám yêu tinh,
Cũng xưng vì nghĩa vì tình với dân.
Nhưng rồi cướp phá giành tranh.
Đôi bên giặc cỏ, thập thành thanh lâu.
5 030- Có gì đạo đức cao sâu
Một bầy mọi rợ từ đầu đến đuôi
Còn làm ra vẻ dạy đời
Thân phanh trôốc mất đên nơi cò gừ!”
Từ rằng: “ Chính sự nát nhừ,
5 035- Quan thành lang đạo, vua như bù nhìn.
Trong triều ngoài nội điêu linh
Núi sông chết đứng, dân tình xác xơ
Già nua không chỗ cậy nhờ
Tang thương đến nỗi trẻ thơ bạc đầu.
5 040- Lân bang chẳng cậy nhờ nháu
Sách không ghi hết nỗi đai dân lành.
Máu người uống chẳng biết tanh
Gấy ra bao cuộc chiến tranh điêu tàn
Oan khuất từ phố đến làng.
5 045- Thượng bất chính, hạ làm càn ác tâm.
Lạ gì cải lũ quan dâm,
Miệng hô Thiên tử, dao đâm tim người
Thuyền rồng giỡn sóng ra khơi.
Một phường ăn máu muôn đời dân đen.
5 050- Lập công nấp váy kẻ hèn
Cổ kim sử sách ai khen bao giờ!
Ta đây thác bụi, chôn bờ
Muôn năm dân nghĩa vẫn thờ khói hương!”…
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét