Tâm sự người linh của Đỗ Hoàng
Thứ năm - 11/04/2013 12:09Nhà thơ Đỗ Hoàng
TÂM SỰ NGƯỜI LÍNH CỦA ĐỖ HOÀNG
Tôi viết tập thơ Tâm Sự người lính cách đây đã hơn 40 năm, và Nhà xuất bản Văn học in và bị cấm cách đây cũng đã gần 20 năm (1996).
Tập thơ là tiếng nói của người lính và nhân loại lên án chiến tranh của loài người luôn luôn xảy ra mà không có cách gì ngăn cản được. Suốt 40 năm nay, sau cuộc chiến ở Việt Nam, chiến tranh lại xảy ra khắp mọi nơi trên trái đất: Vùng Vịnh, Apganstan, Chernia, Nam Tư nay lại sắp sửa Nam Bắc Triều Tiên. Đau buồn không thể nói.
Phần I:
CÂY ĂN THỊT (1)
Cây cũng thèm ăn thịt
Huống chi là giống người.
Biết có ai cản được ?
Ngọn cỏ này sinh sôi!
1968
SỐ PHẬN LOÀI NGƯỜI
Đường hành quân chùng gối
Ngày chinh chiến dài lâu
Chết chóc không dừng lại.
Con người níu kéo nhau!
Lô xô nòng súng dữ.
Ở trên thế gian này
Sinh ra bao triết lý,
Giết người không ghê tay!
Có đạo luật nào không?
Cấm loài người chém giết.
Bọn đao phủ đeo gông,
Kẻ ác tàn phải chết.
Đêm nay ai không ngủ?
Nghĩi số phận loài người,
Hận thù đang còn ngự,
Mấy triệu đời chưa thôi!
Trái đất đen một nửa
Bom đạn găm đầy mình
Những đưởng gươm ly loạn
Đang chém nát hành tinh!
!973
THÂN PHẬN LÍNH
Ai nhìn khuôn mặt lính?
Cháy đen màu đồng hun.
Mấy năm trời đã sống
Lặng câm như khoảng rừng.
Sinh viên năm thứ nhất
Sinh viên năm thứ hai
Lớp lớp trong cỏ rác
Dưới đất đen sâu vùi.
Số sư đoàn cơ động
Số sư đoàn chốt cao,
Biến đi cùng năm tháng
Đời trần ai biết đâu?
1972
(1) Rút trong tập thơ Tâm sự người lính – NXB Văn học, Hà Nội tháng 10 / 1996
Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá
Không ai có thể cấm được lòng thương nhân loại của người có tấm lòng nhân hậu cao cả như Đỗ Hoàng ! ( Tôi vẫn được đọc đó thôi !)
Trả lờiXóa