Thơ Dự thi viết về Đại tướng Võ Nguyên Giáp (615) - Nhà thơ Ngô Minh
Thứ tư - 06/11/2013 13:37THƠ DỰ THI VIẾT VỀ ĐẠI TƯỚNG VÕ NGUYÊN GIÁP (617)
Ngô Minh
MỞ MẮT RA MÀ NHÌN
HỠI LŨ TỴ HIỀM
Mở mắt ra mà nhìn hỡi lũ tị hiềm
Những ngày này cho đến muôn sau
Tướng Giáp đã thành Thánh
Thánh trên TRỜI
Thánh giữa LÒNG DÂN
Hãy nhìn những dòng người trẻ già trai gái Hà Nội, Mường Phăng,
Nước mắt mặn như lịch sử nối nhau về 30-Hoàng Diệu
Dòng người từ Đông Hà, Đồng Hới, Huế, Trường Sơn,
Nước mắt mặn như lịch sử dắt nhau về bờ Kiến Giang An Xá
Nấc nở khóc vị tướng của lòng mình
Khóc một MẶT TRỜI vừa tắt !
Hãy mở mắt to ra mà nhìn lũ kẻ tỵ hiềm
Các vị còn sống đấy chứ? Nếu chết rồi thì con cháu hãy ghi
Một thời tim khô mắt tròn mắt dẹt
Dở thói côn đồ vu vạ anh hùng
Bôi đen lịch sử, đổi tráo tuổi tên…
Toan đánh hạ tướng uy danh lừng lẫy
Võ Nguyên Giáp tượng đài bất tử
Các vị là sâu nhầy nhụa dưới chân
Các vị làm bóng tối
Cho Tướng Giáp sáng lòa !
Hãy mở to mắt ra mà nhìn hỡi lũ tỵ hiềm
Thánh Giáp không nói gì đâu
Người vào cõi vô biên lặng lẽ
Để lại cho nhân dân thương nhớ muôn vàn
103 năm nằm gai nếm mật
Lại về Hoành Sơn nằm gác biển Đông
Huế, 10-10-2013
KHI ÔNG NẰM XUỐNG
Kính viếng Đại tướng Võ Nguyên Giáp
khi Ông nằm xuống
trời khóc
người khóc
sông khóc
phố khóc
con rước di ảnh Ông về quê
bát cơm mới quả trứng luộc đôi đũa nén nhang
mẹ dọn lên sụt sùi hương khói
trái tim mẹ hóa bàn thờ
khi Ông nằm xuống
dòng người viếng kín chật đất nước
già trẻ gái trai Kinh, Thái, Ê Đê, Tày…
không quen biết vẫn bên nhau thổn thức
lặng lẽ dòng người chậm lịch sử
khi Ông ông nằm xuống
Vũng Chùa Hoành Sơn hoang vu bỗng thành địa chỉ
trăm triệu trái tim buốt nhức vọng về
biển Đông đêm 13 dậy bão
khi Ông nằm xuống
nước mắt mọc lên
nước mắt nhân dân
hạt mần
lay thức
TƯỚNG GIÁP
Tướng Giáp
“một trong 10 vị tướng thiên tài thế giới mọi thời đại
“tư lệnh của tư lệnh
“chính uỷ của chính uỷ
“bậc hiền nhân
“đánh bại hai đế quốc to
“đánh gục hơn chục tướng Pháp, Mỹ
bao nhiêu mỹ từ sang trọng nhất
cũng không xứng với ông
bọn ghen tức mưu toan bôi nhọ
càng làm cho ông như mặt trăng mặt trời
sáng rỡ muôn đời
Tướng Giáp
hiền từ một người cha, người ông
từng khóc cha khóc vợ bị giặc giết
từng lau nước mắt khi thắp nhang ở nghĩa trang liệt sĩ quê nhà
từng thắc thỏm mùa lụt làng Văn Xá…
Tướng Giáp
đọc sách
chơi piano
ngồi thiền
một ông tiên
lại chăm chú nghe người lính quèn là nhà thơ Ngô Minh
đọc thơ
và cùng chụp ảnh
Tướng Giáp
xa quê trăm năm
không đổi giọng !
Huế, 1-2013
CHỤP ẢNH VỚI ĐẠI TƯỚNG
VÕ NGUYÊN GIÁP
Ai người làm thơ ai người giúp nước
H.P.N.T
“ Các nhà văn có phải quê Quảng Bình
“ giọng mô tê lẫn vào đâu được
“ mình nhớ quê, mấy chục năm dằng dặc
“ nào anh em chụp kiểu ảnh chung...
Tổng Tư lệnh tươi cười chúng tôi vây quanh
Thành bức ảnh nơi phòng văn ngày tháng
Ôi, người Anh hùng trải phong ba chiến trận
Vẫn dáng quê hương sông nước yên bình
Bức ảnh phóng to khung kính trên tường
Vị tướng tài ba bên những nhà thơ chiến sĩ
Là tài sản xin ngàn đời gửi lại
Cho cháu con tình đất quê nhà
Bức ảnh gọi câu thơ nhân nghĩa
Gọi yêu thương và chân lý giữa đời
Mỗi lần ngước lên ngắm nhìn Đại tướng
Lại nghe lòng xao động: Việt Nam ơi !
Hội trường Ba Đình
Đại hội Nhà văn VN lần thứ V,1995
KHẮC CHU
NÉN HƯƠNG THƠ
(Kính viếng anh linh Đại Tướng Võ Nguyên Giáp)
Cây đại thụ Việt Nam
Người chiến binh số một
Vĩnh biệt người!
Dải băng đen rủ buồn trên nền cờ tổ quốc.
Cả đất nước quặn lòng giọt nước mắt gọi nhau
Hoa ban đỏ diễu hành - Hà Nội cũng mùa thu
Khúc hát Mường Thanh - Bản trường ca bất tử
Sống và thác hóa thiêng vào lịch sử
Đi qua bao thế hệ con người. Giọt máu Quảng Bình đỏ màu cờ dân tộc
Huyền thoại anh hùng, vị tướng của nhân dân.
Suốt một đời không biết dừng chân
Sống ngày nào là còn lo cho nước cho dân *
Không vun vén lợi quyền - dĩ công vi thượng *
Suốt một đời vẫn nguyên giáp trụ
Áo nhà binh gói lồng ngực nhân văn
Gói lịch sử ấm trong tim vững vàng chuyển giao thế hệ.
Thắt ruột nhìn chân dung người trên màn ảnh rộng
Vị tư lệnh của bao tư lệnh
Bình đẳng với từng chiến sĩ lúc xung phong
Nghe người kể chuyện chiến tranh
Ký ức hào hùng bốc lửa trong cuộc trường chinh vì độc lập
Giọt nước mắt đang lăn trên má người là có thật
Nuôi quân vạn ngày đánh giặc một phen
Mỗi chiến dịch ngời sáng mỗi chiến công
Thầm lặng biến số trăm từ số một
Một trung đội hoang sơ thành dũng khí đại đoàn
Cả dân tộc trao người sứ mệnh thiêng liêng
Ta rất cần đánh nhanh thắng nhanh
Nếu cần tác cạn dòng Nậm Rốn hoặc đốt cả dãy Trường Sơn
Phải bắt cho được De Castrie cúi đầu trước đoàn quân lịc h sữ
Bao khối óc trái tim hừng hực trên bản đồ chiến sự
Nhắm lòng chảo lửa pháo đã lên nòng
Mai phục núi đồi binh dày trận địa
Ai biết vì sao vị tư lệnh chiến trường mười một đêm không ngủ
Chậm một ngày là bớt dòng máu đổ
Bám chắc từng tất đất ngọn đồi để khỏi phung phí sự hy sinh
Phút xuất thần của thiên tài làm nên dấu ấn Điện Biên.
Người là hiện thân của cây Cảnh Dương
Cây Cảnh Dương Quảng Bình bám đất vươn mình ra biển lớn
Tựa vào dân, tựa vào quốc sử
Cây tự do tăng ngàn đóa vinh quang
Trên nền móng mấy ngàn năm dũng cảm
Xẻ dọc Trường sơn, đánh tan thần sấm
Việt Nam trong trái tim người - Người thổi bùng sinh khí Việt Nam
Người thổi bùng ngọn lửa nhân dân
Khi � ��t nước đau thương hai đầu chia cắt
Buộc đế quốc cuốn cờ xếp giáp
Cả dân tộc trường kỳ vì độc lập tự do
Thần tốc, thần tốc hơn. Táo bạo, táo bạo hơn
Phút xuất thần của thiên tài làm nên Đại thắng mùa Xuân.
Đất nước anh hùng không chiến thắng nào là của riêng
Nên người nhận mình chỉ là giọt nước
Giọt nước tinh khôi góp phần làm biển ngọt
Và tự tan trong hạnh phúc muôn nhà.
Đi với lính, về với hoa
Cho điểm đến một vòng đời là bất tử
Sáu mươi năm dưới cờ, một trăm linh ba tuổi thọ
Tinh anh còn sống mãi giữa lòng dân
Người về Hòn Yến - hóa thần
Nén thơ kính tiển bước chân anh hùng.
K - C.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét